,Một du khách nước ngoài hạnh phúc vì được chụp chung với những du khách Việt Nam mặc trang phục in hình cờ đỏ sang vàng ở tháp nghiêng Pisa. Ảnh Đoàn Huyềnchơi tài xỉu(www.vng.app):chơi tài xỉu(www.vng.app) cổng Chơi tài xỉu uy tín nhất việt nam。chơi tài xỉu(www.vng.app)game tài Xỉu đánh bạc online công bằng nhất,chơi tài xỉu(www.vng.app)cổng game không thể dự đoán can thiệp,mở thưởng bằng blockchain ,đảm bảo kết quả công bằng.
1. Ngôi nhà ở Tuscany
Tuscany nằm ở miền Trung Italia, có thủ phủ là thành phố Florence. Florence là cái nôi của nghệ thuật Phục Hưng thì các vùng quê của Tuscany hội tụ cả sự cổ kính, thôn quê lẫn sang trọng, giàu có. Nói đến Tuscany, người ta nghĩ ngay đến những con đường với hai hàng tùng bách diệp cao vút, những cánh đồng nho và những cánh đồng hoa hướng dương. Nhưng, chỉ khi đặt chân đến vùng quê của Tuscany, hít thở không khí của Tuscany, ngủ trong căn nhà đơn độc giữa một quả đồi mới cảm nhận được những điều giản dị mà ngọt ngào quá đỗi.
Chúng tôi đến một căn nhà ở Asciano - thị trấn đồi núi ở tỉnh Siena, vùng Tuscany - vào lúc trời đã tối. Không gian ở đây yên tĩnh đến mức nghe rõ âm thanh bánh xe lăn trên con đường nhỏ rải đá dăm. Trái với bức tường xây gạch thô phía ngoài, bên trong ngôi nhà mang lại cho những người lạ cảm giác gần gũi của gia đình bởi sự ấm áp tỏa ra từ những thanh củi đang cháy trong lò sưởi.
Chủ nhà là một người phụ nữ tóc bạc trắng, tính cách có phần nguyên tắc. Bà không nói tiếng Anh. Bà giao tiếp với khách bằng phần mềm dịch tiếng nói trên điện thoại thông minh. Căn nhà có 4 tầng, chúng tôi được xếp ở trên tầng áp mái, có 3 phòng ngủ khép kín và căn bếp rộng rãi gồm đầy đủ từ máy rửa bát, lò nướng, bếp nấu, tủ lạnh.
Trong lúc nấu và ăn bữa tối muộn, chúng tôi mải trò chuyện mà không biết các tầng dưới cũng có khách lưu trú. Bà chủ nhà lên tận nơi, nói từng câu một vào điện thoại rồi đưa cho chúng tôi xem, nội dung vô cùng ngắn gọn, nhưng như một mệnh lệnh chứ không phải lời đề nghị: “Hãy nói nhỏ. Ở đây có nhiều người đang nghỉ ngơi”.
Sáng thức sớm, tôi đi xuống gác tìm bà chủ nhà để lấy chìa khoá mở cửa ra ngoài. Đi theo ánh sáng vàng hắt ra ở phía cuối của tầng 1, trong một căn phòng nhỏ xíu xiu, bà chủ nhà cặm cụi bên chiếc máy khâu. Thấy tôi, bà đưa ngay điện thoại bật sẵn google dịch để tôi nói vào đó. Tôi không nói mà ra hiệu muốn lấy chìa khoá, mở cửa ra ngoài. Bà hiểu điều tôi muốn nên đứng dậy, mở cửa cho tôi. Hai cánh cửa gỗ mở ra, không khí lạnh tràn vào.
Bỗng nhiên bà chủ nhà kéo tôi đứng lùi vào, rồi ra hiệu mặc thêm áo ấm. Tôi chưa kịp nói gì thì đã nghe giọng nói của bà – một giọng nói khàn khàn. Rồi bà đưa điện thoại cho tôi xem đoạn dịch. Mắt tôi nhòe đi khi đọc trên điện thoại dòng chữ: “Con gái, ngoài trời đang lạnh, hãy quàng khăn hoặc mặc thêm áo rồi hẵng ra khỏi nhà”. Chờ tôi đưa lại chiếc điện thoại, bà nói tiếp, rồi lại đưa cho tôi đọc.
Những người Việt Nam đi thật xa để thấy thêm yêu Tổ quốc mình. Ảnh: LINH NGUYÊNLần này điều bà muốn nói dài hơn. Bà bảo: “Tôi chưa từng ra khỏi ngôi làng này nhưng rất yêu Việt Nam vì đã xem và đọc rất nhiều về Việt Nam trên mạng. Hôm qua, con và các bạn mặc áo hình lá cờ của Việt Nam (áo cờ đỏ sao vàng - PV) rất đẹp”. Chờ tôi đọc xong, bà dang tay ra hiệu muốn ôm tôi… Cho đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể quên khoảnh khắc ấy. Một niềm tự hào dâng lên nhưng cũng vô cùng xúc động vì một người phụ nữ mà cuộc sống chỉ gắn bó với vùng làng quê Tuscany lại biết về lá cờ của Việt Nam - Tổ quốc của tôi.
Chiều muộn hôm trên đường từ tháp nghiêng Pisa về ngôi nhà ở Tuscany, tôi đã cố gắng thu vào ánh nhìn khi những dãy núi, những thung lũng hiện ra. Con đường cũng ngoằn ngoèo hơn. Rồi thì mặt trời xuất hiện, mang theo hoàng hôn trải xuống thung lũng, chỗ đậm, chỗ nhạt. Còn buổi sáng sớm, sau cuộc trò chuyện với bà chủ nhà, tôi bước ra ngoài với cảm xúc dâng đầy.
Ở trước ngôi nhà, phía xa, mặt trời bắt đầu lên chầm chậm như chính những cuộc sống nơi đây. Nắng sớm xuyên qua những cành olive lúc lỉu quả xanh xen quả chín. Nắng sớm chiếu vào những bông hoa rực rỡ. Nắng sớm trải dài trên ruộng nho. Phía sau ngôi nhà, mây tràn xuống, phủ gần kín thung lũng. Mây trắng như lớp bông cuộn vào ngọn cây.
Rời căn nhà nằm trên quả đồi để tiếp tục hành trình, Tuscany lùi dần vào phía sau, như lùi vào miền ký ức. Tôi ước sẽ trở lại nơi đây. Cũng có thể mơ ước ấy nhường chỗ cho những ước mơ khác. Nhưng tôi sẽ không bao giờ quên bà chủ của căn nhà. Bởi, chính bà đã bồi đắp thêm lòng tự hào là người Việt Nam trong tôi.
2. Ngũ Chỉ Sơn
Ngũ Chỉ Sơn là ngọn núi có độ cao 2.858m, thuộc dãy Hoàng Liên Sơn, giáp ranh giữa xã Sơn Bình, huyện Tam Đường (Lai Châu) và xã Tả Giàng Phình, huyện Sa Pa (Lào Cai). Đường lên đỉnh Ngũ Chỉ Sơn hiểm trở với nhiều đoạn dốc dựng đứng, hiếm đoạn đường bằng. Không ít đoạn đường chỉ vừa đủ đặt 1 bàn chân để đi qua. Đến một độ cao nhất định, có những lúc phải bám dây, luồn qua những khe núi để leo.
Lên đến đỉnh Ngũ Chỉ Sơn mang theo niềm tự hào chiến thắng bản thân và thấy thêm yêu thiên nhiên đất nước. Ảnh: NGUYỄN TÙNGNhưng lên được đến đỉnh thì thật sự xứng đáng với những gì đã trải qua, dù rằng đôi chân mỏi rã rời; cơ bắp, cơ đùi căng đến mức đau chảy nước trong khi rõ ràng không muốn khóc. Bù lại, như được đứng trên cả vầng mây trắng. Nếu may mắn, “săn” được bình minh hay hoàng hôn sẽ thấy cả biển trời vàng rực. Nhưng khoảng thời gian ấy cũng qua đi rất nhanh. Nhiều khi mất gần 2 ngày vượt núi mà chỉ cần chớp mắt là cảnh đẹp nhất đã trôi qua.
Hơn tất cả, khi mây bay dần về một phía, thiên nhiên hùng vĩ hiện ra trước mắt làm cho người ta thấy thêm yêu những gì thuộc về Tổ quốc mình. Có lẽ bởi vậy mà Ngũ Chỉ Sơn là 1 trong những cung leo núi khó nhưng vẫn thu hút rất nhiều người ở mọi độ tuổi muốn chinh phục.
3. Đi tìm mùa Xuân cho chính mình
Sau 2 năm chống chọi với dịch bệnh COVID-19, nhu cầu dịch chuyển trong mỗi người trỗi dậy mạnh mẽ hơn bao giờ. Ai cũng chọn cho mình một hình thức dịch chuyển phù hợp. Có những người chọn du lịch nước ngoài. Có những người tiếp tục hành trình khám phá các điểm đến trên đất nước hình chữ S xinh đẹp.
Tôi và nhóm bạn quyết định trở lại Châu Âu với cách chọn các điểm đến theo sở thích để xây dựng cung đường riêng gồm những vùng nông thôn của Châu Âu. Nhưng điểm đến cuối của hành trình vẫn là Praha - Thủ đô Cộng hoà Czech, nơi công nhận cộng đồng người Việt là một dân tộc thiểu số.
Đêm chia tay Châu Âu diễn ra trong một nhà hàng ở trung tâm Praha, do những anh chị là Việt kiều từ Đức sang, từ thành phố lân cận tổ chức. Trong câu chuyện bên những bia Tiệp nổi tiếng đã không còn thấy những vất vả ngược xuôi mưu sinh như những năm trước. Thay vào đó là việc tổ chức các hoạt động cho cộng đồng người Việt, việc quyên góp giúp đỡ người khó khăn nơi quê nhà, việc tổ chức đêm nhạc hay một hoạt động thể thao sẽ diễn ra vào tháng sau…
Tiếng cười, nói chợt lắng lại khi có người nhắc đến từ “Tết”. Tết này, dù không còn khó khăn như trước, nhưng không phải ai cũng có thể về đón đêm trừ tịch ở nơi chôn nhau cắt rốn. Không ai nói ra nhưng nỗi nhớ quê nhà lan dần trong từng giọng nói, trên từng khuôn mặt. Như đâu đây phảng phất mùi thơm của lá dong bọc bên ngoài lớp nếp, lớp đậu, lớp thịt làm nên chiếc bánh chưng vừa kịp dỡ khỏi nồi trước giao thừa.
Trời về khuya, nhiệt độ xuống thấp, Praha trở nên lạnh hơn. Chỉ ít phút sau đấy, chúng tôi chia tay nhau. Có những người ở lại đất khách với tâm trạng nhớ quê hương những ngày cuối năm. Có những người - là chúng tôi - cũng mênh mang nỗi nhớ mỗi mái nhà, mỗi con đường ở Hà Nội, dù sáng hôm sau lên máy bay về Việt Nam.
ag区块链百家乐声明:该文看法仅代表作者自己,与本平台无关。转载请注明:chơi tài xỉu(www.vng.app):Đi, để thấy thêm yêu Tổ quốc